Home Sáng tác mới Tuyên ngôn

Tuyên ngôn

Một nhà thơ tuyên ngôn khi nguồn thơ đã cạn

Một nhà truyền giáo tuyên ngôn khi đạo đã xa rời

Một lần tôi tuyên ngôn

Khi tôi không còn tôi nữa

 

Lời tôi nói ra có thực là tôi

Những bay bổng và mộng mị kiếp người

Tiếng chuông vang vang

Đẩy tôi rơi đáy mộng, lại đáy mộng, tận sâu sâu thăm thẳm

 

Nơi tôi mộng

Lúc nào cũng thế

Tôi gào

Những tiếng vọng, tiếng vọng, vọng…ong ong…

Lời đám đông

Ồn ào

Huyên náo

Điều vô nghĩa văng đi

Đám đông níu lời tôi trôi vực thẳm

Tôi – lời đám đông

Hay đám đông nơi tôi?

 

Tôi khát lắm một lần yên tĩnh

Lâu rất lâu lời chẳng chảy nơi tim

Chẳng tôi trú ẩn nơi tôi căn phòng trống

 

Tôi đứng giữa bàn tiệc đông người

Ai cũng nói, nói, nói, và nói

Tôi im lặng

Họ đang nói đấy ư?

Những tiếng vọng từ nơi nào đó khác

Đã bao giờ họ lặng im

Dưới nắng chiều tà?

 

Boong boong boong

Lời kinh cầu vô nghĩa

Chúa tuyên ngôn

Phật tuyên ngôn

Thánh tuyên ngôn

Lời khởi thuỷ suy đồi

Thơ vô ngôn đổ nắng chiều quạnh phố

Ô sao tôi bất chợt lại nhiều lời

 

Hà Thủy Nguyên

 

 

 

 

Vòng ác mộng

I - Ta, đầu quấn dây nho Mái tóc tro tàn nhuốm Khoác da báo đi giữa xuân tươi Say lướt khướt mùi tâm trạng lên men Giữa đám đông người hét hò bên lửa Điệu nhảy đã quen nhịp loạn cuồng Hái trăng đi, hiến trăng cho ta khoảnh khắc này Rượu máu lẫn lộn rồi Chẳng ai còn trinh tiết Kìa kìa tục luỵ đã ngập hồn Ta, thiên tài gẩy điệu buồn Giữa giáo đoàn hoan lạc Khát thèm một nụ hôn

Ru kiểu mới

À ơi Ơi à   1 Đạo – Lạo Xạo Đời – Ngôi Blời   Bến giác xa xăm Hố rác trước mặt Giác vô ảnh Rác đa sắc Lạc giữa hư vô ai gọi ai về   2 Thơ – Nói Mơ Đương Đại – Điên Dại   Cái đẹp suy tàn Thói đời hẹp lượng Nhấp ngụm ảo, trời quang mây tạnh Tỉnh hơi men, trăng lặn sao mờ Màu hư thực, ai người thấu rõ   3 Chính – Minh Tinh Tà

Đôi mắt tôi

Có những thế giới tôi dạo bước Chẳng ai lai vãng Họ lờ đi như không có trên đời Hai con mắt bịt hai thôi còn một Giả ngắm nhìn nhân gian ở cõi kia Kẻ vô lý trí thấy tất thảy Chẳng hiểu gì tất thảy Lao và lao và lao và lao Nào có sao Lạc vào vô vàn thế giới Xoá nhoà bản thân thành hạt bụi Đúc nên tầng tầng thế giới   Tôi yêu đôi mắt tôi Lý trí tôi

Qua sông Bạch Đằng

Trắng sóng xương anh hùng rục Chẳng qua một kiếp phù sinh Nào sân hận Nào vì nước vì dân Mờ mờ ảnh ảo mịt mùng Ai ơi hiến tế ngàn ngàn sinh mạng Cho tranh đoạt của kẻ điên Lửa nguội tắt sóng bạc đầu Ta vẫn còn xanh mái tóc Nực cười thay… Nào những kẻ tụng ca máu đổ Nào những kẻ tham luyến cơ đồ Ta thay hồn oan Dẫm lên cọc nhọn Máu ứa hồng tẩy rửa bi thương Chớp

Bước hềnh hệch

"Chúng ta mua những thứ chúng ta không cần, bằng tiền chúng ta không có, để làm vừa lòng những người chúng ta không thích." (Trích "Fight Club") Bước đi lạnh lẽo hai bờ gió dãy nhà chót vót cọc nhọn xuyên thủng khói mây Thiên thần trói đôi cánh góc bàn chật những con số dâng dầy Nở nụ cười điên điên loạn loạn cơn tâm thần vàng ệch một góc trăng Hềnh hệch, hềnh hệch, hềnh hệch… Cười cho qua một kiếp tù