Home Sáng tác mới À ơi…trôi…

À ơi…trôi…

À ơi mưa rơi bời bời thành thị ngày ma mị bén lả lơi
À ơi lơi lơi thơ không lời tình tự con chữ cũng rụng rời lá lá hoa hoa
Đoái hoài chi hoa tàn lá rụng sao rời trăng khuất mây trời
Đoái hoài chi trà nhạt rượu suông phòng không chẳng khép gió vu vơ
Lạnh lạnh cơn mơ nào ai thấy ánh trăng mờ mịt mùng hồn ta ơ
Ơ à bóng ma không nhà thê thiết bước biền biệt nẻo hư vô
Đáy mồ xác thân tan rữa ai còn nhớ nữa bóng không tên kiếm tìm mảnh vỡ hồn vương góc đường cũ kĩ
Ơ à ma mị nóc nhà sương rơi kìa sương rơi mưa lơi kìa mưa lơi ta ơi đâu ta ơi
Rời nẻo thanh vân dẫm bước mịt mù nghe gió mưa sương rụng vệt rầu đau
Gói sự nghiệp vo viên cơn mộng ảo thổi phù lửa bập bùng tro lất phất về không
Không không sắc sắc không không lẽ suông bén môi tục khách mê man siêu độ tinh thần
Vuốt vuốt ve ve vân vê bản ngã đã đóng khuôn mẫu giác giả vờ vịt vịt vờ phỉnh phờ thế sự
À ơi ngủ đi ngủ đi giấc nhân duyên đứt đoạn
À ơi ngủ đi ngủ đi ma mị quay về hư vô tìm kiếm ngưng rồi
À ơi ngủ đi ngủ đi thơ lẫn mầu vạn thuở mưa xuyên thời khắc điểm kiếp đang trôi

Hà Thủy Nguyên

Tranh minh họa: Foggy morning – Ilya Ibryaev

Kẻ mơ

Tôi đã quên mình là kẻ mơ Lơ thơ trên phố Dọc ngang tìm lời giải đố Chẳng viết nổi câu thơ Có những chiều thu lạnh nhạt trôi qua Tôi đi và đi giữa dòng người Dòng đời trôi đi đâu về đâu Dòng sông ra biển tìm cái chết Còn tôi hư huyễn thoát giấc mơ Để rơi vào cơn mơ khác Thêm tầm thường Thêm giả dối Muôn vàn kiếp phù du Đâu ai tỉnh Phật cũng rơi vào hư huyễn thế

Dã hoa

Thu mây ngàn động long nhật nguyệt Bén hơi hoang dại sói tru Cuộc săn vô biên đà xếp xó Đâu rồi Ta nhỉ giữa thiên thu Thế gian chật thế không chỗ cựa Xác phàm non thế nặng luân hồi Rượu nào say được hồn bất diệt Thơ này cũng đành tùy tiện trôi. Một cơn hoang loạn chiều vừa đổ Mộng vũ trụ xoay vẫn chuyển vần Đêm nay ai rảnh cùng lang bạt Ngâm khúc hùng tâm nở dã hoa Hà Thủy

Mơ hoa

Sơn hà ố đỏ Trăng Ta trổ màu hoa nở Bên hồ Nghiêng mình yểu điệu Gẩy mơ Ấy a quân tử buông thơ Nghe điệu hồn ta văng vẳng Thế gian Chìm Vắng lặng Có nghe yên tĩnh như mây Kinh đêm không lời Và mây trôi Và mây trôi Đến rồi đi Bất động Tạc đêm Hoa tàn trong lộng lẫy Đọng mây Thơ tràn đầy Không gian này Vĩnh cửu Ấy a Trăng đã ngà chưa? Trời thơ một bầu mơ Ai

Khung nắng

Khung nắng tĩnh bên chiều Và tôi đã yêu Mùa đông phải nắng Nhạt phai bạc gió Tóc mai lơ phơ Vạn vật trôi thinh lặng Nói cười không tiếng động Mùa giao mùa hiên đọng làn gió thoảng Hôm nay, tôi nhặt được thơ trên con phố đông người Chẳng dám quên dù một phút thoáng qua Tôi chờ đợi tôi ghé qua tôi Thăm một chiều nắng gió Cùng tôi nâng tách say mê Nhấp cà phê lên hơi chầm chậm Có một

Thả cờ gặp mưa

Thả quân cờ……rơi…biến động mùa… Tứ khí mưa dâng mây đẩy gió gió mưa mưaThả mềm tục lụy lẩn đáy hồ sen vừa héRót trà ngòn ngọt cuống thời trôi Kia đây ta đã về trời nơi tầng mây du đẩyGót sương mưa đà kín giang hồMột áng thơ vừa độ ngấmTiếng hồn đã ngâm Ngưng bút vệt mực chưa tròn chữXòe mưa bóng hoa chợt tan hình Trận cờ dở nhịp đời thắng bạiTách trà sen đẫm nước thời qua Hà Thủy Nguyên