Miên trường tung điệu xoay gió cát
Trăng tơ một mảnh vỡ sơn hà
Mông mênh lòng trải cùng vô hạn
Ô kìa trăng ánh vệt cát mơ
Bốn ngàn thế giới nghe chừng vụn
Kết lại vào đây một thể tinh
Dạ quang đáy gió hoàng kim lộng
Lồng chút chân tâm dưới đáy hồn
Vệt cát trôi mờ cố nhân phiêu
Ngà ngà trông bốn bể tiêu điều
Đô thành vãn bóng người xưa ấy
Chỉ chút thơ này với cô liêu
Mà trăng chớm nụ à hoang lĩnh
Sa mạc sói tru điệu vũ tình
Xoay xoay vô hạn thâu tầm mắt
Sơn hà uyển chuyển bước lặng thinh
Đêm hoang đại mạc dài bất diệt
Bước người chẳng tiếng bóng hồ xa
Lốc gió vuột qua năm kẽ ngón
Ta rung giọng hát giữa sơn hà…
Hà Thủy Nguyên
- Bầu không khí tại triết học Hy Lạp cổ đại: Khi triết học không chỉ nằm trong trang giấy
- Thủy điệu ca đầu Thương Lang Đình – Tô Thuấn Khâm
- Táng hoa từ – Tào Tuyết Cần (Bài thơ Lâm Đại Ngọc chôn hoa trong “Hồng Lâu Mộng”)
- Kiến tạo văn hóa hay doanh thu? – Bài toán cho khối tư nhân từ trường hợp ngành sách
- AI viết còn tác giả sáng tạo
