Home Sáng tác mới Khúc ca trong tù

Khúc ca trong tù

Giám ngục mù

U…

Tối tối lang thang góc tù

Huýt điệu nhạc phù du

U u…

Tiếng còi tuýt dài

Ngày mai lại ngày mai

Đi giữa những ai ai

Hàng hàng khuôn mặt

Giận dữ

Khóc cười

Tham lam

Uất hận

Mây đã giăng trời mù

Đời đã bước vào thu

 

Góc tù kia có kẻ

Lẩm bẩm lời đả đảo

Ôm giấc mơ thiêu rụi

Nhưng chẳng dám tự thiêu

Hắn đả đảo đời

Hắn đả đảo mình

Nơi địa ngục đấu tranh vì không gì cả

Vì lý tưởng ma

Của những vòng xoay

 

Góc tù kia có kẻ

Mân mê mặt nạ thiện lương

Viết lên bốn bức tường

Những lời “yêu thế giới”

Hô hào tương lai mới

Lấp liếm mộng bá quyền

Trong cơn say diệt chủng

Có nghe mùi xác rữa

Trong từng thớ tế bào

 

Góc tù kia có kẻ

Bán linh hồn chờ đợi vận may

Uốn lưng quỳ lạy

Ăn cho no

Uống cho say

Con đàn châu đống

Nhân danh sự sống

Đắp rác thối thành mồ

Xây lâu đài quỷ dữ

 

Góc tù kia có kẻ

Ra tay cứu thế

Hướng về ảo giới

Thiên đường đã đổ

Lang thang khắp phố

Vươn gọi trời cao

Thượng đế chốn nao

Lời kinh đẫm máu

Có nghe tiếng gươm khua như lời thánh

Có hay những oan hồn câm lặng ngập giữa đức tin

Khăn trùm che kín dẫn về vô vọng

Nơi đáy địa ngục này

 

Góc tù kia có kẻ

Cặp kính thông thái sáng lòa

Giải thích và giải thích

Không sao hiểu rõ bốn bức tường

Không sao hiểu rõ lời mình nói

Những chỉ dẫn sai đường

Vẫn đóng vai hiền triết

Đã một đời lặng lẽ

Lại tiếp tục lặng lẽ

Và lặng lẽ

Nơi đáy ngục

Nơi chẳng có con đường nào để chỉ dẫn sai

Nơi những bức tường hiện diện không cần giải thích

Và họ vẫn không quên diễn vai

 

Một kẻ không về đâu cả

Loạn trí giữa mênh mông

Chính là giám ngục mù

Không nhìn thế giới

Cứ đi qua phòng tù

Huýt sáo u u

U ngục, gió gọi hồn

U u u

Hồn nào đang lạc lối

Hãy mau vào ngục

Tự do cô đơn quá

Có nghe chăng?

 

Tự do là một nhà tù vô tận

Tôi đã bước vào và chẳng thể quay ra

Nơi tiếng u u im bặt

Bóng tối và ánh sáng vô vị như nhau

Nơi thế giới muôn màu muôn vẻ

Nhưng đều phai nhạt nay mai

Và tôi nữa

Sẽ chẳng là ai

Giữa nhà tù chẳng bức tường giam giữ

Giám ngục mù không thấy tôi

Huýt sáo u u qua hư vô

 

Hà Thủy Nguyên

 

 

Trường ca Hồ Khúc

I - Hồ mộng Ta gẩy đàn khung trời đã cũ Khúc trăng sao xao động đáy Tây Hồ Ta ẩn mình nơi sương Cửu vĩ hồ ve vuốt tơ sen Duyên ai ấy à se dang dở Cho ai ấy à tương tư Trăng ấy à ánh bạc Thơ ấy à đang nhen Ký ức dâng lên tràn căng bầu ngực Ứa tình nhân gian   Hỡi ai chính nhân quân tử Luyến ái ta ư? Sợ ta ư? Có nghe ta cười nói

Vòng lặp của bướm đêm

Con bướm đêm đập cánh cánh đập cánh vào đêm Luồng sáng xẹt qua chẳng kịp cho mi chờ chết Con bướm đêm vô định Có đón mũi tên này Mũi tên của vần thơ tôi Những vần thơ đã cũ Nơi vòng lặp vạn vàn điều mới Có gì khác nhau ư? Chết nơi ngọn lửa Chết bởi thơ tôi Khác nhau ư? Thơ tôi Mũi tên bắn không quay trở lại Chẳng vòng lặp nào nĩu giữ Vô cùng có lặp lại ư?

Mùa ma

Hà Nội vào mùa ma nhỉ Í ơi tiếng khóc cô nhi Bóng hồn dật dờ khắp ngõ Van lơn ta mà chi Kinh Phật tụng lời vô vị Phật nào độ được trần gian Thánh nào cứu đời khổ nạn Ta nào cứu nổi thân tàn Chẳng lá vàng nào rụng cả Chẳng hiu hắt mảnh sương thu Chẳng ai buồn đau bi luỵ Chẳng ta rong ruổi phố chiều Nghĩa địa ngàn mây đuổi gấp Sao cho bắt kịp cơn giông Thả mưa

Người bay

Những người bay mưa đêm Vỗ cánh về đâu thế? Tiếng đập cánh ướt sa phố xá Đèn nhoà tâm tư Hắt màu cổ miếu Hỡi ai Có bay qua nghĩa địa đông người Bóng ma dật dờ trên phố Ma ma người người chen chúc Áo quần cũ mới lộn nhau Trước sau chẳng thành hình Nén nhang cháy dở khiêu hồn vỡ Những người bay cô đơn quá Chẳng thấy nhau Lạc giữa thành phố nghĩa trang Hôm nay tôi đang sống nơi

Tụng ca bóng tối

Nơi bóng đen, đen và đen Nơi ánh sáng dối lừa chìm sâu vô tận Nơi sự thật hiển hiện   Ta đã đi rất lâu theo ánh sáng cuối đường hầm… tiếng vỗ cánh của bầy thiên thần hỗn loạn… Chúng chắp cho ta đôi cánh rồi rủ ta lao vào nguồn sáng như bầy thiêu thân. Và tan biến…   Nơi đầu nguồn Thượng Đế Nơi ánh sáng chói lòa Nơi sự sống biến mất   Mỗi sinh mệnh đều bị thiêu rụi