Home Sáng tác mới Thưởng trà dưới mưa

Thưởng trà dưới mưa

Nhấp một ngụm trà
Lay mưa
Lưa thưa ai đứng bên gò
Oan hồn chợt tan lòng oán
Thây tàn hư vô
Chuông chiều vọng vọng nấm mồ

Người dịu lại sau cơn cuồng nộ
Lòng tro tàn thấu suốt cõi nhân gian
Hương trà thoảng một chút tơ thanh thoát
Say và say, thi tửu cũng nhạt nhoà

Có những mùa mưa đến và đi
Một chung trà biệt ly rồi tụ hợp
Ai uống cùng người
Lạnh
Cô quả hồng trần
Kiếp thần nhân
Lạc giới đến đây ngắm đau thương
Với cõi lòng trống trải

Người ngồi bên đại mộ ngắm mưa rơi
Rót một chung trà
Oán nhân lánh cả
Mây đã phủ dung nhan
Mơ màng sáu cõi
Người ngâm thơ nhàn

Ai đã đi qua mưa rơi
Sẽ thấm hơi trà lơi lơi
Sẽ thấy hận đời tiêu tán
Hỉ lạc sầu bi
Tất thảy rã rời
Giám ngục kia khép của rồi
Phòng giam trống rỗng âm ti

Người gẩy điệu vô vi
Trà đã nhạt màu
Mưa đã đi
Và ta cũng đi…

Hà Thủy Nguyên

Tôi đếm

Đếm đêm vương vấn thềm thu rụng Đếm thu nay đã lỡ nhịp mùa Đếm tôi bước qua tôi thật khẽ Trăng rơi à trăng rơi... Tôi thấy tôi lạc mình nơi tiền kiếp Trúng tên rồi nghe nức nở hơi tàn Tôi đếm nhịp sống mình đứt đoạn Một đời đà tan hoang... Tôi lại đi theo dấu sao vô tận Đếm hư vô mấy lượt gọi tôi về Tôi ôm ấp đôi mối tình hư huyễn Chẳng cắt nổi nhân duyên... Và đây

Lời tôi và mưa rơi

Lời tôi Ai đã đánh rơi Nơi gió thoảng Như nụ hôn Vừa thoáng qua môi Làn môi tôi mong mỏng Trăng lưỡi liềm đọng máu Buột rơi lời Ma thuật lên ngôi Đã quên tình yêu nơi môi ai đó Mọng đam mê Lời tôi Sương đọng hồng nhung Tục khách chẳng ngó ngàng Hơi bay vô dạng Mây mưa Lời tôi Đã ướt áo ai chưa? Người lạ đi qua sầu lo Có nghe mưa sũng tóc Và trăng ám hơi Nơi khóe

Ẩm

chưa say… chưa đẫy một cuộc giông hờ đã cạn một ngày vắng lặng len len ác niệm khóc cười đếm cố sự tạt ngang giọt rơi lõng bõng phím tơ chùng bấn loạn thôi cũng đành thơ có một bóng mờ lạc giấc mơ mặt nạ vỡ mắt người hé mở nhập nhoạng gió thiu mưa cũng buồn hiu Ta lại rót chén này cuối thu bay Trái tim lay chẳng còn chi náo động Lòng lạnh lẽo không màng cơn ác mộng Rượu

Thả cờ gặp mưa

Thả quân cờ……rơi…biến động mùa… Tứ khí mưa dâng mây đẩy gió gió mưa mưaThả mềm tục lụy lẩn đáy hồ sen vừa héRót trà ngòn ngọt cuống thời trôi Kia đây ta đã về trời nơi tầng mây du đẩyGót sương mưa đà kín giang hồMột áng thơ vừa độ ngấmTiếng hồn đã ngâm Ngưng bút vệt mực chưa tròn chữXòe mưa bóng hoa chợt tan hình Trận cờ dở nhịp đời thắng bạiTách trà sen đẫm nước thời qua Hà Thủy Nguyên

Thơ một đêm xuân

Hoang đêm Những mái nhà u uất hận đô thành Rít oán màu xuân không sắc Lại một bài thơ đã thêm Lại một ngày đau qua nhanh Lại một tương lai chẳng chắc Lại chuỗi dài thắc mắc Về vô hạn trần gian Bầy âm hồn chẳng tan Rít hơi cay trần thế Níu bám điều chi Chút cơm cặn canh thừa Chờ tinh thần thối rữa Lại thêm người thối rữa Lại thêm Lại thêm Và đêm ứa cơn đói khát Ôi đô