Home Sáng tác mới Mưa ải bắc

Mưa ải bắc

Hãy để buồn dâng mưa đêm nay

Riêng góc trời tây mây vương ải bắc

Đêm rơi

Đêm rơi

Ánh trắng căn phòng vắng

Cỗ máy vô hồn phản chiếu thế gian trơ

 

Tôi đã đi qua những giấc mơ

Ướt đầm mưa quá cố

Bóng người bên ta đêm nay

Lướt qua như gió

Sấm động cuối chân mây

Cơn mơ hợp tan chưa dứt

 

Súng đạn đã cũ dưới cơn mưa

Buồn biệt ly sao ngăn mộng bá quyền

Chỉ có xác trơ trơ hành quân ca lời oán

Lời tử thi sặc mùi kích động

Sẽ mòn trong mưa giông

Này kẻ vạn năm đua tranh đã chán

Sẽ cười hay khóc trước thế nhân

Còn gì để cứu vớt ư?

Một đôi dòng quá khứ

Chữ Nhân đã bỏ lại giữa loài người

 

Tắt đi cỗ máy vô tri

Thế nhân đã lùi xa

Chẳng âm thanh nào ồn ã

Chỉ buồn rơi

Và buồn rơi

Lại buồn rơi

Tôi ngập cõi sơn hà

 

Hà Thủy Nguyên

Túy ngạo sa trường

Lan mưa đêm chiếu ánh tịch liêu vất vưởng gió chạy đùa gót tuấn mã chinh thiên hạ Vẩy lời lời thơ kết vận mây giăng sắc cố nhân hội tụ giáp trụ mùa bão táp mưa sa Gầm cơn sấm động mé thành vong chuyển hồn rung thần bạt vía quỷ tan hoang Di mệnh số tinh cầu xoay biến loạn điệu vào nhịp mới lênh láng thời cơ tràn mấy cuộc mơ qua Lất ngất men say cười không tiếng ngắm đời trôi

Phúc âm say

Trang Tử nằm mơ thấy mình hóa bướm, rồi thì cả Trang Tử và bướm cũng không phân biệt được thực ảo Người ta bảo mọi thứ đều là ảo tưởng, nhưng ảo tưởng có thật không thì không ai biết Kẻ nào tìm thấy bản thân giữa mê cung phản chiếu của chính mình? Những kẻ tạo ra ảo tưởng về thực tại rồi cũng lạc trong hành lang của mê cung thực tại mà thôi Hãy chạm vào thực tại bằng nhịp đập

Mưa chinh tây

Hãy nghe reo reo mưa Lưa thưa mùa tội lỗi Tôi đã nguôi tĩnh lặng Đã mờ vệt hư vô   Mưa vỗ thái dương xa Thì thùng tan sân hận Ơ gió mùa gió mùa Đồng cổ vang vang trận   Ta sinh ra trong mùa tội mới Ai sinh ra nơi mưa Nẩy tươi giọt và giọt Ta đã reo như mưa Và gieo mình Thềm mưa   Tấm áo long lanh ngày trở gió Vá víu dăm tình thơ Cũng hờ Và

Chầu gió

Tây phong u u ải bắc lu mờ vết chân hoang ngóng đại ngàn … ngưng…Hoang vu non lĩnh khí thờ ơ ta nghe lòng rỗng chân mây chẳng níu phím trăng buông khuất bóng hư vô vũ trụ…hờ…Ta cố dịu một cơn cuồng loạn nghe gió mọc kẽ da hóa tuyết băng lã chãLạnh này ai đã lặng một cuộc chờLặng một cuộc nhân sinh mạng người sao rụng không gian vụn toang hoác lỗ không định trướcBạn bè xa thẫn bóng chiều tàVút

Oẳn tù tì thì ra cái gì

Oẳn tù tì thì ra cái gì Ra gì nào biết làm gì đây Mình với mình, chọn mình nào nhỉ Thôi thì tất cả tan theo mây   Lạc hồn về Tây, mơ tiền kiếp Duỗi tóc bay bay theo gió đông Bàn tay năm ngón vờn gió lộng Thiều ca vang vọng mảnh trời trong   Này một nắm đấm về biển cả Hư vô tung tóe khắp miền người Thét to một tiếng như sấm động Đời nay tan hoang trong thiên